Thủ phủ hà châu | Đi du lịch

Món Ngon
Rate this post

Đặc sản miền núi phía bắc

Từ Hà Nội, chúng tôi đi theo đường cao tốc Hà Nội – Thái Nguyên hơn 1 giờ đồng hồ và có mặt tại xã Hà Châu để xem người dân nơi đây đắp đập từ sáng. Trám đen là đặc sản của vùng núi phía Bắc. Ở đâu có đất đồi, có rừng, có núi cũng có thể có trám đen, nhưng nổi tiếng nhất là Hà Châu, một xã nằm ven sông Cầu của huyện Phú Bình.

Lên tận “thủ phủ” trám đen, chúng tôi mong muốn tìm được cây ưng ý nhất. Cô bé Vân Anh, người dẫn đường nhanh chóng đưa chúng tôi đi qua con đường nhỏ xuyên qua cánh đồng lúa xanh đang nở rộ, leo qua sườn đồi um tùm cỏ dại để đến với gốc cây dưới chân núi Chùa, thuộc xóm Hương Chúc. Anh Trương Văn Tiếp, chủ nhân của cây sưa cho biết, đây là cây lâu năm, thân cao, tán rộng, ở khu vực này có hàng trăm cây trám cổ thụ.

Cây mía của anh được trồng cách đây khoảng 10 năm. Ngon vì đây là trám có hình thoi, có hình kim cương, không như hai loại trám kia không ngon bằng trám ốc có hình tròn như ốc, trám lươn có vỏ màu da lươn. . Đặc biệt, nó ngon vì được trồng ở chân núi, nơi đất nặng, ẩm ướt. Loại trám này tuy nhỏ nhưng ngon, thịt quả màu vàng, mềm và béo ngậy hơn nhiều so với trám trồng ở sông Cầu, nơi đất tơi xốp, nhẹ.

Người phụ nữ mồ hôi nhễ nhại dùng gậy đập cho quả trám rơi ra cho biết, quả trám này không bao giờ ra chợ bán được, vì người nhà ăn không hết, bán cho người quen. Giá trám mua tận gốc đã 120.000 đồng / kg. Điền tại bãi rẻ hơn, khoảng 100.000 đồng / kg.

Thủ đô hà châu Món nhân thập cẩm Hạ Châu.

Xã Hà Châu có 15 xóm thì 7 xóm trồng trám đen. Riêng thôn Hương Chúc, nhà nào cũng có trám, nhà vài ba cây, nhà nhiều thì chục cây. Mỗi cây cho thu hoạch khoảng 70-80kg, có cây cho năng suất lên đến 300-400kg. Với giá như hiện nay, mỗi cây có thể cho thu nhập khoảng 10 – 20 triệu đồng / năm. Đắt như vậy vì trám đen luôn trong tình trạng cung không đủ cầu nên nhiều thương lái phải mua cả cây từ rất sớm.

Lý giải vì sao trám đen có giá như vậy mà trồng không nhiều, ông Trương Văn Tiếp cho biết, trồng trám đen không dễ, vì phải mất khoảng 7-8 năm mới bói được. Trong 10 cây thì chỉ có khoảng 3 cây ăn quả, người dân nơi đây gọi là trám cái, còn lại không có quả gọi là trám nam, trồng lấy may chứ không cách nào phân biệt được bằng chữ. . nhỏ bé.

Trước đây, huyện Phú Bình tuy có tên là “phủ” nhưng lại là một huyện nghèo của tỉnh Thái Nguyên. Trám Hạ Châu tuy ngon nổi tiếng nhưng chỉ là món ăn vặt, nhu cầu tiêu thụ quanh vùng. Nhưng, hiện nay, trám Hà Châu đã được nhiều người biết đến, có nhu cầu lớn. Thấy được lợi ích từ cây cải trời, người dân nơi đây đang trồng thêm trám đen. Hiện chính quyền xã Hà Châu đang có kế hoạch nhân rộng cây cải đen bằng giống ghép phù hợp với thổ nhưỡng của địa phương, thời gian đậu quả sớm hơn, tán rộng, thấp dễ chăm sóc và thu hoạch.

Nếm thử “bữa tiệc”

Trám Hạ Châu có thể làm nhiều món nhưng đầu tiên vẫn phải là “om” trám. Người ta dùng tay pha nước nóng rồi cho trám vào ngâm. Việc ước lượng “tay cũ” có thể gây “khó khăn” cho những ai không rành về kỹ thuật này. Nếu đúng cách, nhân bánh sẽ trở nên mềm và béo ngậy, nhưng nếu nguội đi một chút hoặc quá nóng một chút, nhân bánh sẽ trở nên trơ và cứng, đến mức phải bỏ đi.

Sau khi chín mềm, người ta có thể ăn theo kiểu chấm muối vừng, hoặc đơn giản là chấm nước mắm ớt ăn với cơm trắng rất ngon. Đó là cách ăn giúp người ăn cảm nhận rõ ràng nhất vị béo và dư vị chua chua của trám. Phức tạp hơn một chút là nhân đen nhồi thịt, cầu kỳ hơn nữa là nhân đen nhồi thịt. Ai đã ăn món này rồi thì sẽ biết, vị béo ngọt của thịt và trám hòa quyện với nhau đến lạ.

Rồi người ta làm món xôi trám đen, thứ xôi màu tím bắt mắt, chỉ nhìn thôi đã thấy bắt mắt, ăn thử một miếng thôi là quyết tâm giảm cân của ai đó dễ bị lung lay, bởi vị béo ngậy. xoắn nhưng từ từ thâm nhập rất sâu của nó.

Tưởng đã từng ăn hết các món từ trám đen nhưng hóa ra không phải, có một món ăn chỉ có ở vùng đất này, với cái tên rất lạ, đó là “mứt trám”. Nó không phổ biến ở nơi khác vì cách làm quá phức tạp, có tới 14 loại gia vị, tất cả đều rất dân dã nhưng không dễ kiếm.

Nhân bánh dẻo đen được xay mịn; cá cháy hoặc cá mè trắng nấu chín, lọc bỏ xương rồi rang thơm; lòng lợn, củ chuối tiêu non, khế chua, lá gừng, lá sung, lá đinh lăng thái mỏng; dừa nạo, mè rang giã nhỏ… tất cả trộn đều. Nhưng có lẽ, thứ khiến bạn không thể đi xa chính là lá trong, một loại lá rừng rất dày, có vị chát nồng mà chỉ người dân nơi đây mới biết ăn.

Người ta lấy một thìa nhân mứt cho vào giữa lớp lá trong, cuộn lại rồi chấm vào nước tương, loại tương miền Bắc có pha chút đường cho dịu vị. Và thế là bạn sẽ có một “bữa tiệc” vị giác, với đủ các vị ngọt, chua, chua, chát đến từ sản vật của núi rừng, sông suối Hà Châu.

Mùa trám đen chỉ kéo dài khoảng một tháng, từ đầu tháng 8 âm lịch đến cuối tháng 9 âm lịch. Người Hạ Châu chờ mùa trám như một món quà quý của mùa thu. Họ thích thú với mùa trám đen, mời bạn bè gần xa đến thết đãi các món ăn chế biến từ trám. Vì vậy, Hạ Châu những ngày này nhộn nhịp hơn bao giờ hết so với nhịp sống bình lặng trước và sau mùa trám.

Minh Duy

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *