Thanh Vũ và câu chuyện về người phụ nữ châu Á đầu tiên tham gia cuộc thi 3 môn phối hợp khắc nghiệt nhất hành tinh

Món Ngon
Rate this post

Với tôi và tôi tin rằng mỗi người khi tham gia các cuộc thi tốc độ, thử thách sức bền như ba môn phối hợp hay marathon đều cảm thấy, các cuộc thi giống như một cuộc đời thu nhỏ. Bạn dành 14 ngày, 10 ngày, 7 ngày hay khoảng thời gian để hoàn thành 42km với nhiều cung bậc cảm xúc, đôi khi cảm thấy tự tin có thể chinh phục cả thế giới, đôi khi cảm thấy kiệt sức, nghi ngờ. nghi ngờ bản thân, cảm thấy rằng mình có thể không xứng đáng tham gia những cuộc thi khắc nghiệt như vậy…

Vì vậy, tôi đến với các cuộc thi không quá chú trọng đến thành tích hay phô trương thể lực mà để nhận được những bài học về tinh thần.

Trên đường đua, chỉ có bạn là người hiểu rõ bản thân mình nhất. Việc quyết định tiếp tục hay dừng lại là sự trao đổi của bản thân, để có thể hiểu rõ hơn về cơ thể và con người mình. Dừng lại không có nghĩa là kết thúc, nó giống như kết thúc một chương trong một cuốn sách dài. Nhưng dừng lại cũng để tôi hiểu rõ hơn trong thời điểm đó mình đã làm tốt hay chưa, đã làm hết sức mình.

Từ kinh nghiệm tham gia các cuộc đua, tôi muốn chia sẻ đến cộng đồng, giúp mọi người có thêm niềm tin rằng người Việt Nam sẽ làm được.

Người ta thường thấy những người đẹp thể thao như người mẫu trên báo, nhưng ở một giải đấu khắc nghiệt như ở đây, có vận động viên béo, có vận động viên trên 60 tuổi. Khi bước vào cuộc chơi, tôi hiểu rằng ý chí của con người rất mạnh mẽ và tôi nghĩ rằng ai cũng có thể làm được nếu có đủ quyết tâm.

Và tôi cũng hiểu mọi người tuyệt vời như thế nào. Tôi tự hào là nhà vô địch nữ tại SwissUltra 2022, nhưng trong thời gian tham gia giải đấu, tôi có cảm giác khâm phục con người nơi đây. Nhiều người tham gia giải đấu này đang nắm giữ hoặc vừa phá kỷ lục thế giới ở cự ly của họ.

Clip Thanh Vũ chia sẻ kỷ niệm tham gia cuộc thi 3 môn phối hợp khắc nghiệt nhất hành tinh:

Như trường hợp của bà Zacharias Nadine – vận động viên năm nay đã 60 tuổi tham gia cuộc đua với sự tập trung rất cao. Cô ấy là một ví dụ điển hình về việc chúng ta không phải là siêu anh hùng. Cô đến với trialthlon ở tuổi 50 sau khi phẫu thuật ung thư vú. Và trong gần một thập kỷ, cô tham gia nhiều giải đấu ba môn phối hợp siêu bền và không ngừng vượt lên chính mình. Và nếu không có cái chân phồng rộp của cô ấy trên đường chạy, con đường chiến thắng của tôi sẽ khó khăn hơn rất nhiều.

Và tôi ước mình vẫn có thể thi đấu đến 60, thậm chí 70, ở tuổi đó tôi vẫn có thể “ép” các bạn trẻ làm việc chăm chỉ để không bị vượt mặt.

Tôi cảm thấy rất khác nhau giữa các giải đấu. Mỗi giải thưởng có đặc điểm, tính chất và trải nghiệm khác nhau nên rất khó so sánh. Ví dụ, khi tôi thi đấu trên sa mạc, tôi phải mang theo mọi thứ cần thiết vì tất cả các mặt đều là cát. Có rất ít lựa chọn về dinh dưỡng, đồ dùng cá nhân, đồ dùng cá nhân và tôi phải tìm cách tồn tại và vượt qua. Tại SwissUltra, giải đấu diễn ra ở một khu vực gần thị trấn và mọi vận động viên đều được hỗ trợ hết mình bởi đội ngũ tình nguyện viên.

Nhưng ngược lại, giải đấu này áp lực về thời gian hơn rất nhiều. Bên cạnh đó, do thi đấu trong một khu vực nên sự nhàm chán là cảm giác mà nhiều vận động viên gặp phải. Nhiều người không thể chịu được việc phải đạp xe qua lại 38km trong một bể bơi dài 50m, chạy 422km trên quãng đường chỉ 1,2km hay đạp xe quanh một khu vực chỉ dài 9km và mất 200 vòng để hoàn thành 1.800km.

Đối với tôi, thử thách là lẽ sống, là cách sống, giúp mang lại nhiều giá trị cho bản thân và cộng đồng. Người ta thường nghĩ rằng bước qua tuổi 30 là hết khả năng thi đấu thể thao đỉnh cao. Tuy nhiên, những giải đấu như thế này cho tôi thấy mọi người có tiềm năng thể thao lâu dài và cho bản thân cơ hội để phát huy hết khả năng của mình.

Nội dung khó nhất đối với tôi là đạp xe vì đây không phải là môn sở trường của tôi. Thường khi ở nhà, tôi chỉ đạp xe trong phòng tập chứ ít khi có cơ hội trải nghiệm đường trường.

Tại SwissUltra 2022, con đường đạp xe cũng khó đi, hẹp và nguy hiểm khi nhiều đoạn hai bên là vách đá dẫn thẳng ra sông và thung lũng. Những góc nhọn ngay cạnh những tảng đá lớn. Thời tiết cũng khắc nghiệt, lúc mưa thì lạnh như nước đá tạt vào người, lúc nóng muốn bỏng da. Tất cả đều diễn ra trên đường dù cảnh đẹp không cho phép các vận động viên sơ suất và mắc lỗi.

Tuy nhiên, thử thách khắc nghiệt nhất phải là người vượt qua tâm lý và sự tự ti. Dù đã cố gắng chuẩn bị tốt nhất có thể nhưng khi đến nơi, tôi thấy mình yếu nhất, chưa có nhiều kinh nghiệm. Trong khi đó, các vận động viên khác đều đã tham gia nhiều giải siêu sức bền Deca (giải đua dài gấp 10 lần giải cấp ba), có người giữ kỷ lục thế giới về số người đoạt nhiều giải nhất. Tôi hơi lo lắng về việc liệu mình có thể bước vào sân chơi quá lớn đối với mình hay không.

Lúc này, tôi tự trấn an mình rằng mình cũng đã vượt qua rất nhiều khó khăn, không thể để nỗi sợ hãi lấn át mà bỏ cuộc khi chưa cố gắng hết sức.

Thực tế, trong suốt quá trình tham gia giải đấu này và tất cả các giải đấu khác, tôi chưa bao giờ muốn bỏ cuộc. Khát vọng của tôi là chinh phục và tôi muốn phấn đấu đến cùng. Tuy nhiên, cũng có những lúc tôi cảm thấy hụt hẫng và bế tắc. Đó là khi hai tay chạy nữ huyền thoại Shanda Hill (Canada) và Marion Rita (Đức) bị DNF (Did Not Finish) vì chấn thương và lý do sức khỏe. Khi đó, tôi đang thi đấu những km cuối cùng của nội dung đua xe đạp khó.

Lúc đó, do thời tiết xấu nên tôi chỉ đạp xe 91km thay vì 270km như kế hoạch ban đầu. Tôi đã bị mắc kẹt và lo lắng rằng thời tiết xấu sẽ khiến tôi không thể hoàn thành quãng đường đạp xe của ngày hôm sau và việc bù giờ hôm nay khiến tôi bật khóc. Tôi khóc, không phải vì tôi yếu đuối mà muốn giải tỏa để bình tĩnh tìm cách giải quyết cho ngày hôm sau.

Đó cũng là lúc tôi gặp những câu chuyện nhân văn, đầy cảm hứng từ cộng đồng triathlon.

Thông thường các vận động viên có thể có một đội hỗ trợ từ 1 – 5 người. Tuy nhiên, vì chặng đua quá dài nên cổ động viên của tôi chỉ có thể đồng hành trong nửa đầu chặng đua. Trong hiệp hai, Zacharias Nadine là người đồng hành hỗ trợ tôi.

Ở những vòng đạp xe vừa rồi, chính đội cổ động viên của đội Ba Lan (sau khi hỗ trợ xong các vận động viên nam trong đội) đã xung phong đạp xe cùng tôi vài vòng cho đỡ buồn ngủ. trong khi đạp xe vào ban đêm. Và qua câu chuyện với đội hỗ trợ giàu kinh nghiệm này, tôi đã được truyền cảm hứng và hiểu thêm về câu chuyện đằng sau thành công của những ngôi sao trong lĩnh vực thể thao mạo hiểm.

Hay câu chuyện của vận động viên 29 tuổi Lagarde Thomas (Pháp). Anh ấy đã có thành tích tốt trong suốt cuộc thi nhưng bị chấn thương chân phồng rộp trong nội dung chạy. Biết mình không thể hoàn thành cuộc đua trong thời gian quy định, nhưng Thomas vẫn chạy nhanh hết mức có thể để hoàn thành thật nhiều vòng vào đêm trước khi cuộc đua dừng lại.

Từ đây, tôi thức dậy và thực sự trải nghiệm đầy đủ SwissUltra 2022 – cuộc đua khắc nghiệt nhất hành tinh với niềm vui sướng. Tôi hiểu, không ai tham gia cuộc thi muốn dừng lại, họ đều muốn về đích, vượt lên chính mình. Chúng tôi đến với cuộc đua không phải để hành hạ hay làm tổn thương bản thân như nhiều người vẫn nghi ngờ, mà để tìm hiểu xem mình có thể làm gì, vượt qua khó khăn thử thách nào.

Thành muốn gửi gắm thông điệp “Không gì là không thể”, để mỗi bạn trẻ có thêm dũng khí vững bước. Trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình là điều tôi luôn giữ trong lòng. Thành hy vọng từ câu chuyện của mình, những người trẻ tài năng và dám nghĩ dám làm của Việt Nam có thể được truyền cảm hứng để vươn xa hơn, bay cao hơn … trở thành niềm tự hào của gia đình và đất nước.

Từ tháng 11/2021, Thanh giản lược cuộc sống để tập trung cho giải thưởng này. Tôi nghĩ đây là một lựa chọn cần thiết và tôi không cảm thấy thiếu thốn và quyết định đó có thể chấp nhận được. Trung bình tôi luyện tập 17 tiếng mỗi ngày nên giờ giấc làm việc của tôi cũng thay đổi theo để hoàn thành tốt mọi công việc ở công ty.

Nhiều người nghĩ rằng việc luyện tập liên tục có thể khiến tôi nhàm chán hoặc cô đơn, nhưng khi tôi quyết tâm với mục tiêu rõ ràng thì cuộc sống không hề cảm thấy nhàm chán chút nào. Đổi lại, khi có thời gian dành cho gia đình và bạn bè, dù ngắn ngủi, tôi vẫn dành cho họ một cách trọn vẹn mà không bị phân tâm bởi các thiết bị điện tử hay công việc.

Tôi biết đến Giải vô địch thế giới Deca-Triathlon từ năm 2019 và nên khi quyết định bước vào thi đấu, tôi thấy mình đủ sức để “ăn” hết các nội dung siêu bền.

Cụ thể, tôi giả định một cuộc đua kéo dài 3 ngày mô phỏng nội dung đua phiên bản ngắn như bơi 50m đạt 27km, leo cầu thang cường độ cao như đua xe đạp …

Về dinh dưỡng, mình cũng tính toán và lên kế hoạch cơ thể cần bao nhiêu dinh dưỡng bao gồm calo, đạm, chất béo, tinh bột, khoáng chất sau mỗi chặng đua, sau mỗi đợt nghỉ ngắn, nghỉ dài để lên kế hoạch lấy năng lượng từ đâu, ăn gì để hấp thụ đủ. .

Tôi không đợi đến khi thiếu nước, mất muối mà ngay cả khi không thèm ăn (do nắng gây mệt mỏi), tôi không thấy khát (vì trời lạnh, cơ thể không ra nhiều mồ hôi). Tôi vẫn còn đủ năng lượng để theo kịp. ứng với cuộc đua. Cụ thể, các bữa ăn nhỏ có thể là các phần protein – gel hạt chia, chất điện giải và nước. Bữa ăn lớn có thể là trứng xay nhuyễn, bắp cải xào, cá hun khói…

Kỷ luật ăn uống và nghỉ ngơi nghiêm túc này đã giúp tôi tăng sức bền và phản ứng tốt nhất với những chặng đua mà tôi tham gia.

Điều đầu tiên tôi sẽ làm khi trở về Việt Nam là đi ăn bún với bạn bè (cười). Không hiểu sao từ lúc lên máy bay đến những vùng đất mới, tôi luôn thèm ăn những món ăn ngon của Việt Nam.

Sau đó đi làm để xử lý công việc trong 2 tuần vừa qua. Ban lãnh đạo Tân Hiệp Phát đã cho phép người của công ty tham gia các cuộc đua dài hạn và tôi đền đáp sự tin tưởng của công ty bằng cách đem năng lượng và nhiệt huyết trên đường đua trở lại làm việc.

Trở lại câu chuyện truyền cảm hứng của những người trẻ, bất cứ bạn trẻ nào cũng có một sự nôn nóng nhất định khi không nhận được kết quả ngay, không nhận được lời khen, không thấy ngay giá trị công việc của mình. I E.

Từ kinh nghiệm bản thân, Thanh thấy rằng để không cảm thấy nhàm chán với những vòng lặp lặp đi lặp lại không thú vị, chúng ta cần phải đặt mục tiêu lớn hơn cho bản thân, thử thách bản thân mỗi ngày. Khi cuộc sống đủ căng thẳng sẽ không còn nhàm chán nữa. Với Thanh, mục tiêu trở thành người phụ nữ châu Á đầu tiên hoàn thành thử thách này và mong muốn truyền cảm hứng cho nhiều người Việt Nam hơn đã khiến tôi tiếp tục – không bao giờ muốn dừng lại.

Trong cuộc sống hàng ngày, nếu tôi buồn, chán hoặc suy nghĩ về lý do mình làm, giá trị mình tạo ra, tôi sẽ dám làm khác đi.

Trong tương lai, Thành muốn tiếp tục chinh phục các giải thể thao khu vực và quốc tế để quảng bá hình ảnh con người Việt Nam, để lại dấu ấn trên bản đồ thế giới về bản lĩnh và ý chí của con người Việt Nam. Từ việc tham gia các hoạt động cộng đồng quy mô lớn, Thành hy vọng sẽ có tác động tích cực đến giới trẻ, đặc biệt là các cô gái châu Á.

Bài, clip: Lê Sơn / Báo (thực hiện)
Ảnh: SwissUltra 2022
Trình bày: Tuệ Thy

03/09/2022 06:45

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *