Rau rừng thân yêu

Món Ngon
Rate this post

Chẳng có gì ngoài các loại rau: bèo tây, mướp đắng, hoa bồ công anh, rau muống, hoa súng ma, hẹ, rau ngổ, mèn mén, long nhãn … chỉ vậy thôi đã khiến tôi choáng váng. Ký ức thời thơ ấu…

Rau rừng tuy dân dã nhưng lại thấm đẫm hồn quê của vùng Đồng Tháp Mười trù phú.

Kể chuyện làng quê: Rau dại ngoài đồng ơi - Ảnh 1.

Phần non của cây lục bình và hoa lục bình. Ảnh: Diệp Linh

Tôi nhớ hồi nhỏ, trước nhà tôi có một con kênh lớn, lục bình thường bám đầy kênh. Cứ đến kỳ nghỉ hè, nước ròng, những đứa trẻ như tôi thường ra kênh vớt lục bình mang về cho mẹ nấu những món ăn dân dã. Ngày ấy, lục bình hầu như luôn có mặt trong các mâm cơm gia đình của những người dân quê nghèo. Vào những ngày mưa gió, tôi thường canh mưa để tạnh và cắt lục bình vì sau cơn mưa, nhìn lục bình. mã số“rất nhanh, chồi non xanh và mềm. Ngoài ra, phần thân non bên dưới cây lục bình có thể ăn được, hoa lục bình rất ngon. Các món ăn chế biến từ bèo tây không quá cầu kỳ và phức tạp chỉ cần: Lục bình xào tôm đồng, canh chua lươn nấu lục bình, cháo cá lóc nhúng lục bình … Càng hoàn hảo hơn khi ăn cùng chén cơm trắng theo mùa, mùi thơm quyến rũ và vị ngọt quê hòa quyện. thành huyện kháo nhau đã làm cho những món ăn dân dã trở thành đặc sản riêng, rất thi vị.

Kể chuyện làng quê: Rau dại ngoài đồng ơi - Ảnh 2.

Rau trai, cùi nhãn luộc chín. Ảnh: Diệp Linh

“Ai xa cội nguồn ngồi một mình Nhớ lũy tre xanh, dạo quanh khung trời kỷ niệm Chợt thèm rau đắng nấu canh”.

Lời trong bài hát Vẫn yêu rau đắng mọc sau hè của nhạc sĩ Bắc Sơn đã khiến bao trái tim người xa quê bùi ngùi, hoài niệm về những kỷ niệm tuổi thơ. Một thời gợi nhớ, gợi nhớ về rau đắng. Loại rau mọc hoang ở các gò đất quanh nhà, ven kênh rạch quanh ruộng lúa, lá nhỏ nhưng loại rau này có vị đắng ”.Maxima“thường nên ám chỉ dân làng hoặc người dân”người sành ăn“Mới nếm đủ cái vị siêu đắng của thứ rau này. Nhớ mỗi khi mưa bão như mùa này thì rau đắng ngoài đồng cũng xót”khạc nhổ” nhanh quá.

Hồi đó lũ trẻ trong xóm chúng tôi lại được ra đồng hái rau đắng. Không phải vì ham ăn mà chỉ là thú vui sau những ngày mưa, thích thú đi bắt châu chấu, cào cào những ngày nắng, hay như thú vui mỗi khi lũ về là tôi và lũ bạn trong xóm đi xuồng ba lá. Mấy đứa nhỏ ra kênh ngồi câu cá rô, cá sặc hay đi đặt mua cá lóc mang về nhà nấu cháo. Rồi ở hiên sau có nồi lẩu cá lóc rau đắng mà mẹ nấu cho lũ con chúng tôi ăn để giải cảm, no bụng những ngày mưa gió.

Nồi cháo nguội của mẹ tôi chỉ có vài hạt gạo nở trắng tinh như hoa súng và hoa sen quê tôi, cùng với vài lát cá lóc và gừng thái sợi. Mẹ múc cháo ra bát, cho vào đó một ít rau đắng non, rắc chút muối tiêu lên trên, mọi người húp xì xụp rồi cười nhẹ: MAh! Cho tôi một cốc nữa. “

Mùi quê len lỏi trong từng thớ thịt người dân vùng Đồng Tháp Mười. Hương vị ấy phải quyện với mùi rơm rạ, mùi khói đốt đồng, của nồi cháo được bắt trên niêu đất rồi gom năm ba cây củi rừng đốt mới ấm lòng, ngọt bùi. trái tim của những người đã đi. ba quốc gia.

Kể chuyện làng quê: Rau dại ngoài đồng thân yêu - Ảnh 3.

Cork Cotton. Ảnh: Diệp Linh

Những hôm con nước lên, mẹ con tôi ra đồng hái hoa dã quỳ bằng xuồng, giữa dòng nước, chiếc xuồng nhỏ đung đưa, sóng biển như muốn nhấn chìm má lũ trẻ. Bỗng một giọng nói từ mũi thuyền vọng lại:Bây giờ chỉ cần ngồi yên, đừng lắc qua lắc lại và thuyền sẽ chìm ”.. Nghe mẹ nói, tôi không dám động đậy. Quả thật, sau cơn sóng lớn con thuyền vẫn vững vàng và không chao đảo. Tôi nhớ bài hát một lần nữa Cork Cotton:“Với màu nồng nàn cổ điển điên cuồng / Vàng trong mắt vuốt ve gót chân / Tình nghĩa vợ chồng / Nên hoa nở cho lòng vướng bận / Tình anh khó lường”…

Cánh đồng lúc này đã được bao phủ bởi màu vàng tươi của hoa dã quỳ. Trong bài phải hoa điên điển nấu canh chua với linh chi non. Bên bát canh chua cá linh nghi ngút khói. Trong tiết trời ẩm ương này, chấm cá linh vào bát nước mắm ớt cay cay, nhâm nhi bát canh chua, vị ngọt của bông dã quỳ và vị beo béo từ linh chi hòa quyện vào nhau tạo nên một hương vị mà ai đã từng quen. xa quê chỉ nghe lòng trào nước mắt vì nhớ nhà, nhớ nhà.

Sau trận mưa to, tôi thường ra kênh hái rau muống. Rau muống trôi theo dòng nước, rễ hút phù sa tràn ra những cọng tròn cỡ ngón tay cái, ăn giòn. Rau muống nhặt rửa sạch, ăn sống hoặc luộc với cá kho tộ, nước mắm sẽ khiến bữa cơm thêm ngon miệng. Rau muống cũng có thể dùng để nấu canh chua cá lóc, cá bớp. Chỉ đơn giản vậy thôi, nhưng thật quyến rũ biết bao.

Kể chuyện làng quê: Rau dại ngoài đồng thân yêu - Ảnh 4.

Rau mồng tơi. Ảnh: Diệp Linh

Ngoài rau ngổ, rau muống. Người dân vùng Đồng Tháp Mười còn yêu thích loài hoa súng ma chỉ có vào mùa nước lên. Tuy mọc hoang nhưng hoa súng ma có nguyên lý tồn tại riêng. ““Fairy Fairy” Chỉ xuất hiện vào mùa nước lên, mực nước càng cao, hoa súng càng nổi lên mặt nước, tỏa hương thơm ngát khắp cánh đồng.

Bố tôi và mấy cô chú trong xóm rủ nhau đi hái hoa súng ma vào lúc sáng sớm. Hễ thấy cuống còn xanh non là tôi nhổ cho sạch bụi bẩn. Vài cọng ba tôi khoanh lại mang về cho mẹ tôi. Mẹ tôi bắt tay vào làm một số món ăn dân dã từ bông súng ma: Bông súng nấu canh chua cá rô đồng, ăn sống với nước mắm kho, cá bóp kho tộ, tóp mỡ… Cả nhà quây quần bên bữa cơm chiều. thanh đạm vào mùa nước lên. Mọi thứ trở thành miền ký ức đẹp đẽ và đong đầy yêu thương.

Kể chuyện làng quê: Rau dại ngoài đồng thân yêu - Ảnh 5.

Rau đắng đất nấu cháo cá lóc. Ảnh: Diệp Linh

Về miền Tây, len lỏi sâu vào những xóm nhỏ thân thương, hầu như đâu đâu cũng thấy những khóm nhãn, khóm nhãn. Chúng mọc hoang trong vườn, có khi lan ra bờ kênh, bờ ruộng. “Cá kho nhãn ngày mẹ đi lấy chồng lòng vẫn nhớ quê ”. Đúng vậy, quả nhãn sau khi hái về rửa sạch với nước để ráo, luộc chín và chấm với cá kho tộ. Rau hến, cùi nhãn kết hợp với nhau nấu một nồi canh tập thể với tôm đồng hay cá mề cũng ngon lắm đấy!

Cảm ơn quê hương thân yêu đã sản sinh ra con cá, con tôm, cọng rau, ngọn cỏ. Tất cả đều nồng nàn, thấm đẫm hương vị của đất trời. Hãy nuôi dưỡng những hoài bão và ước mơ nhỏ bé để tôi có được một tâm hồn nhạy cảm như ngày hôm nay.

Giữa bầu trời xanh thẳm, giữa bốn bề là cảnh sắc quê hương, những hình ảnh thân thương của loài rau rừng vốn là đặc sản trời cho lại càng tô điểm thêm vẻ đẹp cho cuộc sống ngọt ngào của người dân Đồng Nai. Tháp Mười chân chất và mộc mạc. Để rồi, kẻ ở lại luôn thủy chung, kẻ ra đi thì hoài niệm về những kỉ niệm tuổi thơ …

Phương tiện điện tử con người Việt Nam Mở chuyên mục “Kể chuyện làng quê” từ ngày 4 tháng 3 năm 2020. Chuyên mục dành cho tất cả các tác giả chuyên và không chuyên có tình yêu làng quê và muốn chia sẻ câu chuyện có thật của mình đến bạn đọc.

Bài báo không được đăng trên bất kỳ phương tiện thông tin đại chúng hoặc ấn phẩm nào. Các tác giả vui lòng ghi rõ họ tên, bút danh (nếu có), địa chỉ liên lạc, email, số điện thoại, số tài khoản nhận nhuận bút.

Những bài hay nhất, chất lượng nhất sẽ được chọn để trao giải 2 tháng một lần.

Các bài viết phối hợp với chuyên mục “Chuyện làng” xin gửi về email: [email protected]; Điện thoại liên hệ: 0903226305.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *