Là những người đã hàng chục năm gắn bó với nghệ thuật thứ 7 và sở hữu kinh nghiệm làm phim dày dặn, các khách mời lần lượt trút bầu tâm sự để chia sẻ về những vấn đề xoay quanh câu chuyện khai thác yếu kém. Yếu tố 18+ trong phim nhằm thỏa mãn cái tôi của người nghệ sĩ mà vẫn đảm bảo tính nghệ thuật cũng như phù hợp với thuần phong mỹ tục của người Việt Nam.
Nhà làm phim muốn khai thác yếu tố 18+ nhưng sợ vi phạm “thuần phong mỹ tục”
Trước khi đi sâu vào 4 chữ “thuần phong mỹ tục” trong bộ phim khai thác yếu tố 18+, tất cả các khách mời đều đồng tình rằng: “Cảnh nóng” hay yếu tố 18+ đều không xấu và phản cảm nếu nhà làm phim đưa ra. Phim biết cách vận dụng, nhào nặn hợp lý khi tiếp cận. Tuy nhiên, trong nền điện ảnh Việt Nam, khi văn hóa phương Đông vẫn còn là thước đo trên phim thì vấn đề “thuần phong mỹ tục” hiện đang là đề tài nhức nhối làm khó nhiều nhà làm phim.
Thẳng thắn chia sẻ quan điểm của mình về vấn đề này, nữ diễn viên – biên kịch Nhã Uyên khẳng định cô rất bối rối khi đụng đến 4 chữ “thuần phong mỹ tục”. Theo chị, cụm từ này ở Việt Nam vẫn chưa được định nghĩa rõ ràng nên điều này vô tình trở thành rào cản khiến các nhà làm phim lạc lối, không thể thỏa sức sáng tạo.
Trái ngược với quan điểm của vợ chồng Nhã Uyên và Thanh Aaron, NSƯT Hạnh Thúy cho rằng: “thuần phong mỹ tục” là giá trị đạo đức, là ranh giới xét xử của xã hội và chúng ta không thể xóa bỏ. ranh giới giữa đạo đức và phim ảnh. Để làm rõ hơn nhận định của mình, NSƯT Hạnh Thúy phân tích tình dục trong phim nếu được xây dựng khéo léo để giúp nhân vật phục vụ một mục đích nghệ thuật nhất định nghĩa là nó chưa vượt qua ranh giới thuần phong mỹ tục.
Ngược lại, nhiều nhà làm phim đưa yếu tố 18+ vào phim với mục đích thỏa mãn trí tò mò của khán giả hoặc xem đây là công cụ chính để thu hút công chúng thì rõ ràng sẽ tạo ra một sản phẩm trần trụi và đầy nhục dục phản cảm.
Vì vậy, NSƯT Hạnh Thúy đúc kết: “Những ranh giới hay quy định của Nhà nước để chúng ta không vượt qua và mỗi người nghệ sĩ sẽ phải xây dựng cho mình một rào cản, một ý thức riêng. Ở đó chúng ta có thể thỏa mãn cái tôi của mình nhưng vẫn có sự đổi mới và bùng nổ hơn cách thể hiện mà không phải qua bốn từ thuần phong mỹ tục… ”.

Vượt qua ranh giới “thuần phong mỹ tục” để thu hút công chúng, hiểu thế nào cho đúng?
Khi được hỏi một câu hỏi nhạy cảm về việc nhiều nhà làm phim cố tình đi ngược lại “thuần phong mỹ tục” để gây sốc nhằm thu hút sự chú ý của khán giả, đạo diễn Aaron lập tức nêu quan điểm: Vấn đề là vai trò của nghệ thuật, vai trò của nghệ thuật trong một xã hội là cố gắng tìm xem biên giới của nó ở đâu …. ”.
Theo phân tích của vị giám đốc này, xã hội vốn có hai mặt, có thể tạm gọi là mặt tích cực và mặt tiêu cực. Hai bên đều được phân ranh giới rõ ràng, nhưng đôi khi sẽ xâm phạm lẫn nhau, đây chính là điểm mấu chốt. Tương tự như câu chuyện của người làm phim, họ đôi khi phải vượt biên để tìm lại đúng biên giới trong tâm trí công chúng khi làm phim gắn mác 18+.
Văn hóa là một khái niệm rộng, nó phụ thuộc vào nhiều yếu tố và rất khó để tìm ra một tiêu chuẩn phù hợp với tất cả công chúng. Thay vì xem “thuần phong mỹ tục” như một sợi dây vô hình đang giương diều, người nghệ sĩ hoàn toàn có thể tự mình trải nghiệm để rút ra công thức làm phim cho riêng mình nhằm đáp ứng khả năng sáng tạo, đồng thời thỏa mãn nhu cầu của mình. thỏa mãn nhu cầu của khán giả, đồng thời đảm bảo yếu tố “thuần phong mỹ tục”, tránh gây bất bình trong dư luận.
Một bài toán khó, tuy nhiên, câu trả lời chính xác nằm trong tay người nghệ sĩ khi họ thực sự dành tâm huyết để nghiên cứu và thử thách bản thân.