Đến chợ hoa giữa lòng Sài Gòn, thưởng thức những món ăn ngon đường phố

Âm nhạc
Rate this post

Sài Gòn đầy chợ. Đa phần là chợ bày bán đủ thứ đồ dùng theo nhu cầu của người dân. Ngoài ra còn có các chợ chuyên về một mặt hàng nào đó, ví dụ chợ Tân Thanh chuyên phụ tùng ô tô “hông – đa”, chợ hoa Đầm Sen – chắc chắn bán hoa, chợ Kim Biên chuyên hóa chất…

Có những khu chợ dành cho người giàu như Chợ Cũ (Quận 1), hay Chợ Tân Mỹ (Quận 7). Một số chợ mở cửa vào ban ngày, một số chợ mở cửa vào ban đêm và một số chợ mở cửa lúc nửa đêm.

Có những bà nội trợ tỉ mỉ, để nấu một bữa cơm phải đi 4-5 chợ, rau chợ này ngon, thịt chợ này chuẩn, mắm chợ kia đảm bảo. Chợ Sài Gòn thú vị lắm, chợ nào cũng nên đi, trừ hai “chợ” sau: Chợ Rẫy và Chợ Quán.

Đi chợ Việt nghe tiếng Khơ-me ríu rít bán hoa buổi sáng, trở thành

Chợ hoa Hồ Thị Kỷ thường được các “chị đẹp” chọn làm nơi lưu giữ khoảnh khắc. Ảnh: Internet.

Tuy nhiên, có chợ vừa là chợ truyền thống, chợ chuyên doanh, vừa là chợ đêm. Nơi đây còn là thiên đường ẩm thực. Đó là chợ Hồ Thị Kỷ (Q.10).

Nhìn chung, đây là một khu chợ truyền thống. Nhưng có thêm một chức năng dành riêng cho chợ hoa. Vốn dĩ là trục đường chính, đường Hồ Thị Kỷ tràn ngập các cửa hàng kinh doanh hoa với các loại hoa. Sở dĩ nơi đây phát triển thành khu chợ sầm uất như vậy là nhờ hệ thống diệt mối khổng lồ. Từ đám cưới đến đám tang, khắp nơi đều chọn đây là địa chỉ đặt hàng đáng tin cậy.

Đôi khi, anh tổ chức một đám cưới linh đình bên cạnh tang quyến của mình trong một cửa hàng; một bên “trăm năm hạnh phúc”, một bên “bất chấp chia buồn”. Sau đó, các sự kiện như ngày rằm, 8/3, 20/10, 20/11… đều là những dịp tiêu thụ hoa lớn. Nói thật, nhiều người đàn ông ở Việt Nam cả đời không tặng được hoa cho vợ, mong khách này chết đói.

Đi chợ Việt nghe tiếng Khơ-me ríu rít bán hoa buổi sáng, trở thành

Thị trường hoa nở rộ nhất: trước Tết.

Do chợ này do Việt kiều Campuchia thành lập từ những năm 70 của thế kỷ trước nên chợ còn có biệt danh là chợ Campuchia. Một số người dân ở đây vẫn thường xuyên giao tiếp với nhau bằng tiếng Khmer. Để mua bán với khách, đương nhiên họ sẽ nói tiếng Việt, nhưng nếu cần bí mật, họ sẽ sử dụng tiếng Khmer để tránh bị khách “bắt bài”.

Ngoài các mặt hàng bình dân, ở đây còn chuyên về thực phẩm từ Campuchia như cá khô Tonle Sap hay các món đặc sản của người Khmer. Nếu có dịp đến đây, bạn nhất định phải ăn “bò tê” vào buổi sáng – món bún cá đặc trưng; bữa trưa với bún hoặc cơm trắng với miếng cá tra chiên giòn của “bên Miên” gửi về; Buổi trưa có các loại chè đặc trưng như chè hột me, chè thốt nốt, bánh tẻ …

Nhưng buổi trưa, ở đây không chỉ có món Khmer như đã nói, đủ món, từ bánh flan, đến bò nướng, bánh khọt, Phà Lụi, bánh xèo, bánh chưng, bún riêu… Hay tại chỗ này. , không có hàng bán khiến thực khách quá no, như ăn dở đến nỗi phải kéo sang quán khác ăn tiếp. Có một thỏa thuận ngầm giữa các nhà hàng?

Chợ nào ở Sài Gòn cũng bán đồ ăn sẵn, nhưng không phải chợ nào cũng được công nhận là “Phố ẩm thực” như chợ Hồ Thị Kỷ …

Bước chân ra phố, mùi thức ăn bốc lên nghi ngút, người người chen chúc, đứng xếp hàng. Một người mồ hôi nhễ nhại, người còn lại hét lên “chưa đến lượt mình”. Ăn xong xèo xèo, hết món này đến món khác.

Ăn chán thì đi qua vài con hẻm để ngắm hoa, hay sâu hơn là tụ tập chọi gà. Bạn có thể ăn cả món ngọt và món mặn, ngắm hoa và xem chọi gà. Những thú vui từ thanh cao đến chốn xô bồ đều được gói gọn trong đây.

Ngược dòng lịch sử của khu chợ này, vào những năm 70 của thế kỷ trước, Việt kiều Campuchia gặp phải hai thảm họa lớn. Đầu tiên, Lol Non nắm quyền, sau đó Pol Pot lật đổ Lol Non. Cả hai đều coi việc loại bỏ người Việt là một yêu cầu cấp thiết. Lý do là, người Việt ở Campuchia rất giỏi, thường giữ những vị trí chủ chốt trong nền kinh tế. Nên vu cáo người Việt Nam, thực chất là để hợp thức hóa việc ăn cướp, phục vụ cho chính trị quân phiệt của họ.

Kết quả là đã có một làn sóng mới người Việt Nam ở nước ngoài về nước. Khi về quê, tay trắng trở về quê hương, họ cùng nhau ở lại một chỗ trong khu chợ Hồ Thị Kỷ này. Tại đây, họ đã chăm sóc, bảo vệ nhau trong những ngày tháng khó khăn khi mới về chung một nhà.

Đi chợ Việt nghe tiếng Khơ-me ríu rít bán hoa buổi sáng, trở thành

Phố ẩm thực thu hút mọi đối tượng thực khách.

Sau khi ổn định cuộc sống, họ bắt đầu mở rộng kinh doanh. Mối có ở Campuchia, nhưng người Sài Gòn vốn giàu có, mê món lạ nên kinh doanh ngày càng nhiều.

Nhưng đã xong. Vào những năm 2000, có một vấn đề khác ở đây. Do nơi đây có nhiều ngõ tối, ngoằn ngoèo nên từng là tụ điểm buôn bán lẻ ma túy. Một khi bạn đã bán được ma túy, bạn sẽ không còn muốn bán những thứ khác nữa vì lợi nhuận thu được từ mặt hàng này rất lớn.

Nhưng sau bao thử thách, chợ và những con người lương thiện nơi đây vẫn đứng vững, vượt qua bóng đen của ma túy, trở thành thảm hoa tỏa hương thơm ngát ngay giữa lòng thành phố.

Chợ không lớn, ban ngày là chợ, buổi tối là phố ẩm thực, bạn có thể vừa dạo chơi, vừa đi chơi, chụp ảnh, ăn uống, mang trong mình những biến chuyển vĩ đại của lịch sử, chứa đựng những mối họa. mối quan hệ huyết thống Việt – Khmer. Khu chợ này xứng đáng là một địa chỉ xanh để ghé thăm bất cứ lúc nào.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *