Chị dâu

Món Ngon
Rate this post

Cô ấy là con dâu cả của bác cả tôi. Nghe nói ngày xưa bà là người phụ nữ đẹp nhất làng. Anh trai tôi cũng nổi tiếng cao ráo, đẹp trai, ngoan ngoãn nên khi cưới nhau về, cả làng ai cũng khen. Khi đó, hoàn cảnh khó khăn nên hai bên gia đình chỉ tổ chức một đám cưới nhỏ, chứng nhận anh chị em là vợ chồng nhưng cũng rất ấm cúng.

Hình minh họa
Hình minh họa

Chị dâu tôi kể, khi mới cưới, tình yêu của họ không quá sâu đậm, vì mối lương duyên này là do một người mai mối giới thiệu. Nhưng rồi về sống chung, tình yêu cứ thế được vun đắp và đong đầy theo năm tháng. Anh trai tôi làm đủ nghề để có tiền phụ giúp gia đình, còn chị tôi cũng theo nghề truyền thống làm bánh cuốn của gia đình để phụ chồng. Cuộc sống không có miếng ăn nhưng nhìn con thấy hạnh phúc luôn. Rồi 4 người con lần lượt ra đời, mang theo bao vất vả nhưng đối với anh chị em, con cái là tài sản quý giá nhất nên anh chị không ngừng cố gắng chăm sóc, nuôi dạy chúng.

Để kiếm được nhiều tiền phụ giúp gia đình, anh trai tôi quyết định sang Malaysia làm việc ở nước ngoài. Nhưng lương ở đó không quá cao, tiền anh gửi về nhà cũng chỉ đủ lo cho gia đình, ngoài ra anh không thể buông tay. Sau 3 năm, anh trai tôi học lại tiếng Hàn để sang Hàn Quốc làm việc ở nước ngoài. Tính ra, anh trai tôi xa quê đã 8 năm, chỉ mong tích góp được ít tiền để sau này cùng bạn bè lo cho con cái.

Trong thời gian đó, chị dâu tôi ở nhà chăm con một mình. Bao nhiêu gian khổ, khó khăn, cô đều cố gắng vượt qua. Tôi còn nhớ những ngày cháu ốm, sốt, bà vất vả cả đêm để lo cho con, rồi sáng sớm hôm sau vẫn phải làm bánh để mang ra chợ bán. Rồi những công việc đồng áng, trồng trọt, chị vẫn làm đều đặn. Dù không có chồng bên cạnh nhưng công việc gia đình cô vẫn đảm đương tốt. Trong mắt tôi, cô ấy là một người phụ nữ bản lĩnh, mạnh mẽ, biết đối nhân xử thế nên rất được lòng gia đình chồng.

Sáng dậy lại thấy chị làm bánh cuốn. Biết tôi thích ăn, cô ấy thường gọi điện về nhà, bưng ra đĩa bánh cuốn nóng hổi, ​​thơm phức và bảo: “Ăn đi, sáng ra cứ lên ăn bánh, đừng ngại”. Cho đến ngày nay, đó vẫn là đĩa bánh cuốn ngon nhất mà tôi từng ăn. Bởi đó không chỉ là món ăn mà còn là tình yêu thương mà chị dành cho các con của chồng.

Thấy chị vất vả, tôi cũng dậy sớm hơn, giúp chị chia giò thành từng túi nhỏ để sáng mai mang ra chợ bán. Khi có thời gian, tôi trông cháu cho chị gái. Tuy chỉ là chị họ nhưng các con rất bám tôi, bà cho đồ ăn thức uống dễ dàng nên chị yên tâm chỉ đi chợ về muộn. Thời gian trôi nhanh, anh trở về trong niềm hân hoan của cả gia đình. Anh chị mua một mảnh đất khá lớn ở Bình Dương rồi chuyển vào đó làm ăn. Ngày chia tay anh chị em tôi buồn lắm, bặt vô âm tín một thời gian. Nhưng từ sâu thẳm trái tim, tôi mừng cho các bạn vì sau bao khó khăn, khoảng cách, họ vẫn nắm chặt tay nhau, hạnh phúc càng thêm trọn vẹn.

Bình đẳng

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *