Bún cá rô đồng – Báo Kinh tế Đô thị

Món Ngon
Rate this post

Những hạt mưa lất phất trên mái tôn, âm thanh làm tôi giật mình tỉnh giấc. Liếc nhìn màn hình điện thoại, đã tám giờ sáng, tối hôm qua mệt chết đi được, buồn ngủ quá, bây giờ so với đồng hồ sinh học hàng ngày đã khá muộn.

Bún cá rô đồng - Ảnh 1

Chiều qua, người bạn thân cũ của tôi đến thăm, đôi mắt xúc động, những câu chuyện xưa cũ. Rượu để uống mềm môi cho ngày sum họp, để rồi giờ đây tiếng bụng cồn cào vì đói. Bước ra khỏi ngôi nhà nơi phố phường nhộn nhịp ngày nào, giờ đây cơn mưa mùa thu dường như chậm lại, dòng người vẫn ngược xuôi dù có chút lặng lẽ.

Bún cá rô đồng - Ảnh 2

Cơn mưa. Những hạt mưa li ti rơi đầy vai, không khí gợi nhớ về một vùng quê xa xôi, nơi có những món ăn đã làm nên thương hiệu, nó như hương vị của miền quê. Đây đó, cái quán nhỏ ẩn mình cùng bao hàng quán khác, cái biển hiệu nhỏ có hình con cá rô khiến tôi như được trở lại thời thơ ấu nơi có cánh đồng, có con tôm, con cá.

Bún cá rô đồng - Ảnh 3

Bún cá rô đồng, quán được bày trí rất quê với bộ bàn tre, niêu cá treo tường, ô mai, mãng cầu… tất cả như làm ta bồi hồi, như muốn lắng lại. Cô chủ bưng cho anh một bát to nghi ngút khói vì là khách quen nên không cần gọi món chứ thực ra quán cũng bán từng món, khách chỉ ăn món này thôi.

Bún cá rô đồng - Ảnh 4

Hít một hơi thật sâu để cảm nhận mùi hương lạ gần gũi với những kỷ niệm xưa cũ, nhìn món ăn yêu thích khi đói khiến lòng ta rạo rực, như đang vội vàng. Những miếng cá phi lê nhỏ cỡ hai ngón tay đem chiên chín vàng, lá thì là nhỏ xíu.

Những miếng cà chua chín đỏ, những miếng bún trắng và vài miếng hành phi. Lá tầm bóp, ít nước rau mùi. Trên bàn có những chiếc lọ nhỏ xinh, lọ ớt sa tế, lọ hành tỏi xắt mỏng ngâm chua, lọ dưa cải chua với bắp cải non. Hũ măng ngâm chua, nước mắm chua cay, tương ớt.

Theo thói quen, việc đầu tiên là húp một thìa nước dùng, vị ngọt của cá rô (xương và đầu cá rô thật) vừa ngọt từ xương hầm, mùi hăng từ lá thì là và các loại gia vị. lan tỏa trong mái vòm. cổ họng một hương vị rất riêng mà phở hay phở bò không có được.

Bún cá rô đồng - Ảnh 5

Thêm vào bát một ít cải chua, một ít măng chua. Cắn vào miếng cá chiên giòn bên ngoài, vừa chín tới bên trong, vị béo ngậy, giòn rụm, vị ngọt từ thịt cá rô như muốn tan chảy. Măng chua, cải chua có vị hơi hăng, sợi bún không quá mềm, thêm chút cay cay từ ớt sa tế khiến người ăn như lạc vào giữa núi rừng. nỗi nhớ sau khi ăn.

Khi ăn phải kết hợp càng nhiều rau, dưa, ớt và nước dùng càng tốt để vị ngon độc đáo không thể trộn lẫn. Là một quán nhỏ bình dị nhưng lúc nào cũng đông nghịt khách, cô chủ dễ thương, mũm mĩm, mái tóc cắt như đàn ông. Anh chồng nhanh tay rán cá ở góc quán, hai chị em bưng bê, dọn dẹp.

Chỉ có cô con gái thu ngân là luôn khiến tôi phải khựng lại khi nhìn vào quán nhỏ. Cô ta trạc ba mươi tuổi, hình như đã ly hôn với chồng, áo phông đồng phục cùng tạp dề, quần bò bó và túi đeo ở bụng, giày thể thao màu trắng giống như cơ thể của cô ta. Cô ấy đẹp. Đôi mắt quyến rũ, đôi môi chín đỏ và dáng đi mềm mại.

Hôm đầu tiên ghé quán, tôi tỉ mỉ, tò mò muốn tìm hiểu về nguồn gốc của món ăn bình dị ấy, chị chủ cho biết gia đình chị có nghề nấu bún cá rô truyền thống ở miền bắc Hải Dương. Hình như ở đó cũng là nơi khai sinh ra món ăn này, dù đã ăn ở nhiều nơi, có lẽ ưu ái con gái bà chủ nhưng tôi vẫn trung thành với quán nhỏ nơi gốc đa xà cừ. cả một khu vực. bầu trời mùa thu.

Khi uống đến giọt cuối cùng của bát lớn, tôi thấy trán mình lấm tấm mồ hôi, mặc cho mưa thu ngoài kia vẫn rơi lất phất, phố phường như lất phất những cánh mưa. Xa xa trong gió, nhạc Trịnh vang lên “một cõi đi về”, dấu chân người xa quê vẫn đau đáu về một vùng quê nơi cánh đồng ký ức mênh mông có cá rô đồng, có con và đồng lúa. Hương vị quê vẫn ngọt ngào như mùi thơm từ bát bún, vẫn lung linh, huyền ảo như bóng dáng em thuở đôi mươi.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *